ÁO
HOA THÁNG GIÊNG
Tháng Giêng phơi nắng
áo hoa
Chân trần em xuống phố
xa với tình
Mặt trời ửng sắc bình
minh
Vàng ươm bóng đổ lung
linh bên đường
Phố em, phố đỏ bụi
vương
Cuối Đông chút gió chút
sương dịu dàng
Gùi lưng sắc tím hoàng
lan
Làm quà phố núi buôn
làng cồng chiêng
Mắt em đắm đuối ngả
nghiêng
Sao như sơn nữ bên triền
suối xưa
Trái tim ta bỗng dư thừa
Yêu em từ đấy sao chưa
tỏ tình
Chỉ len lén một thoáng
nhìn
Phút đầu có lẽ...ta
hình như yêu
Khách đa tình dấu lòng
xiêu
Dấu tình bên gối em kiều
nữ ơi
Từ nay cho đến cuối đời
Áo hoa thấp thoáng mộng
vời thiên thai
Dã quỳ trẩy hội hoàng
mai
Lòng ta trẩy hội theo
ai … em à...