Saturday, June 8, 2013




Thiền đến từ tâm
Thiền gieo hạt mầm
Tự thân nảy nở
Thiền vốn vô âm ...

Từng cánh rơi rơi
Đời kia đó ơi
Đến từ vô thủy
Vô chung ta rời ...

Đưa tay đón về
Những lúc u mê
Hành ta đã xuất
Tâm chớ bộn bề ...

Nhận mà không nhận
Cho ngỡ chưa cho
Nghĩ không màng lo
Ấy là thanh tịnh
 

(Cảm nghĩ của nhà thơ Thiên Phương sau khi đọc "Hạt Thiền Trong Veo")