Saturday, October 6, 2012

ĐỔI THƠ LỤC BÁT



Đem câu thơ ép ra tình
Gập ghềnh âm điệu trăm nghìn truân chuyên
Chỉ vì quả đất xoay nghiêng
Hay vì tim nhỏ đảo điên yêu người
Buồn vui sao chợt rối bời
Phai đi son đỏ môi cười năm xưa
Thôi thì năm tháng dư thừa
Thả trôi lá biếc cho vừa mênh mông
Câu thơ mắc cạn giữa dòng
Buông ngang đoạn khúc se lòng em chăng
Lắt lay một cõi trắc bằng
Đổi thơ lục bát hóa trăng diễm tình
Biết đâu trong chốn lặng thinh
Em lên non kể chuyện mình tròn vuông
Dường như đá cũng biết buồn
Như ngàn năm thuở cội nguồn cô đơn