Yêu em cuối chặng trần gian
Tặng đời trái chín muộn màng cõi thơ
Trầm luân muôn kiếp ngẩn ngơ
Bên kia bờ bến đợi chờ trăm năm
Áo hoa óng ánh tơ tằm
Xuân xanh thuở nọ ngọc trầm hương phai
Rượu tình nghiêng cốc trần ai
Biết đâu tỉnh mộng đã ngoài tầm tay
Làm sao níu lại giấc say
Nhỡ mai lưu lạc giữa mây lưng trời
Đôi khi sông nước lở bồi
Cạn cùng ra biển sẽ thôi xa lìa
Phải chiđêm chẳng là khuya
Ngày không nắng xế không chia sáng chiều
Phải chi mưa nắng ít nhiều
Tưới mầm lá biếc thương yêu mượt mà
Phải chi như một ngụm trà
Quyện nhau hương thoảng để mà có nhau