Về đi bụi đỏ ly hương
Nhỡ mai cơn lốc vô thường làm sao
Nhỡ mai lạc dấu ngọt ngào
Để cho phố núi buồn nao nao lòng
Về đi thăm lại dòng sông
Thăm con suối nhỏ giữa dòng thiên di
Biết đâu chốn cũ em đi
Rừng xanh rũ lá bên quỳ vàng phai
Tội cho tim đã mệt nhoài
Ai còn ai mất, nguôi ngoai muộn rồi
Cõi riêng sương khói lặng ngồi
Tưởng rằng quá khứ như trôi về gần
Lối mòn còn lại dấu chân
Còn trăm nỗi nhớ vạn lần chưa quên
Tạ ơn con dốc lạ quen
Ta xưa một thuở say men với tình
Quẩn quanh bụi đỏ dặm nghìn
Ta rưng rưng nhớ lặng thinh với sầu