Sunday, April 1, 2012

CHUYỆN KỂ ĐỒI THÁNG TƯ


Đã ba mươi bảy năm rồi
Giỗ Anh. Phần mộ -  suối đồi rưng rưng
Vạt hoa vàng bỗng ngập ngừng
Cờ thiêng Tổ Quốc nửa chừng thôi bay
Đất trời xanh biếc đâu hay
Hồn thiêng tử sĩ theo mây phương ngàn
Chôn anh lấp đất vội vàng
Tháng Tư sinh tử, dăm hàng sử xanh
Còn gì trong kiếp mong manh
Nửa thân người lính đã thành thiên thu
Anh nằm yên giữa hận thù
Tiễn anh bom đạn khói mù vây quanh
Sắc lan tím thẫm một nhành
Thay vành tang trắng, sao đành biệt ly
Bạn anh lặng lẽ chân quỳ
"Mày đi...". Thôi nhé, vân vi cuộc đời
Mai kia cay đắng đầy vơi
Nắp bi đông rượu … "Mày ơi, đâu rồi?"