Friday, January 27, 2012

TRO BỤI TRẦN GIAN


Hồn em lui gót trần gian
Quyện trong thơ sách hóa vàng bên nhau
Thơ-Em lạy tạ trầu cau
Lạy tình chăn gối đượm màu thủy chung
Cuối đường một đoạn nghìn trùng
Đem thơ em đốt ấm cùng xác thân
Hành trang nhẹ đến mộ phần
Trăng sao theo bước chỉ ngần ấy thôi
Câu thơ ru điệu nằm nôi
Nay ru đoạn khúc trên môi em hồng
À ơi lục bát bềnh bồng
Như loài hoa tím mênh mông giữa dòng
Thênh thang giữa chốn cuồng ngông
Lục bình trôi nổi, cõi lòng an nhiên
Dẫu xưa bến đợi lặng yên
Hay tình say đắm ngả nghiêng con đò
Một ngày rồi sẽ bụi tro
Nằm yên ngắm hết quanh co cuộc đời

Monday, January 23, 2012

BÚT MỰC GIAO THỪA



Thơ Như Thương - Minh họa A.C.La

Saturday, January 21, 2012

QUÊ HƯƠNG YÊU DẤU

VỚI EM ...


Với em gõ cửa thiên đàng
Từ giây phút ấy chợt vàng con trăng
Với em chữ nghĩa hoa văn
Vẫn như còn thiếu nốt thăng, nốt trầm
Với em nghe lá nói thầm
Ngồi bên nhau mãi tháng năm đá vàng
Với em nắng ngập xuân sang
Nở vàng con phố màu hoàng hoa xưa
Với em ngồi đợi nắng mưa
Tìm đâu khúc hát đón đưa em về
Với em cành cội si mê
Ôm nhau quấn quít như thề dưới trăng
Với em đời sẽ giung giăng
Để ta quên lối nhọc nhằn đi qua
Với em sông chảy mượt mà
Như là suối tóc thướt tha giáng kiều
Với em biển ngược dòng triều
Đam mê dậy sóng nắng chiều vừa phai
Với em tình ngỡ hoài thai
Bến trăm năm đợi tóc mai yêu người

Monday, January 16, 2012

LỤC BÁT BIỂN

Tranh  "Thì Thầm Với Biển" - A.C.La


Có câu lục bát biển tình
Theo con sóng dạt một mình lẻ đôi
Gió bay tóc rối đường ngôi
Chuyện xưa như đã nhẹ trôi theo giòng
Phải chi nước mắt màu hồng
Thì trùng dương chẳng se lòng triều dâng
Phải chi tim chẳng ngại ngần
Lặng trong tiếng nấc một lần ra đi
Áo em trắng mộng nhu mì
Sao cô đơn giữa thầm thì biển khơi
Bước chân tiếc đã một đời
Như con sóng vỗ ngóng lời dư âm
Lắng nghe điệp khúc giọng trầm
Ru bờ đá vọng tiếng thầm tình yêu
Dường như bọt biển, rong rêu
Đã mang phận kiếp ít nhiều vỡ tan



KHÚC TÌNH SEN


Yếm hoa ôm nụ sen trần
Ngọc ngà hương nhụy, tần ngần lòng anh
Ngắm tình biêng biếc xuân xanh
Đưa tay chạm khẽ hóa thành hư không
Em như sen nở giữa dòng
Xuân thì môi thắm mênh mông đất trời
Tay thuôn nâng đóa hoa đời
Tâm nghe thanh thoát, mộng rời thuyền mơ
Khúc tình sen bỗng hóa thơ
Cánh hoa, bùn đọng. Thoát bờ trần gian
Trong em thơm ngát thiên đàng
Hồn như thoang thoảng dịu dàng hương xưa
Một đời còn lại nắng mưa
Qua luân hồi chợt như vừa tỉnh mê
Dứt lòng chân bước đi về
Bóng trăng nguyệt bạch, lời thề bay đi

Saturday, January 14, 2012

KHOE SẮC XUÂN


























Mai Đào khoe sắc Xuân nồng
Tạ ơn trời đất cõi lòng bao dung
Nụ hoa thôi hết ngại ngùng
Nở vàng hương nhụy nghìn trùng đào phai

CÒN LỜI VINH DANH



Đền Tử Sĩ - Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa

Hồn xưa về lại chốn này
Nhỏ nghìn giọt lệ những ngày oan khiên
Giang sơn gấm vóc ngả nghiêng
Vóc thân đổ xuống bên triền núi xưa
Poncho trốn nắng, che mưa
Gói thân bè bạn, lòng chưa yên lòng
Ra đi mẹ tiễn, vợ trông
Ngày về đòi đoạn, một dòng lệ rơi
Chốn này lạnh lắm anh ơi
Mẹ con em khóc, phủ hơi ấm đời
Thẻ bài còn lại tên người
Còn Anh Hùng Tử, còn lời vinh danh
Trăng năm xưa vẫn tròn vành
Rọi soi mộ khuyết, lòng thành núi non
Quê hương đất mẹ sắt son
Ôm người lính trận, héo hon giọt sầu

RẠNG ĐÔNG YÊU EM


Yêu em lót chỗ em nằm
Xông trầm thơm ngát, trăm năm môi hường
Mời trăng của thoáng vô thường
Về soi chiếu ngọc còn vương hơi tình
Mời sương kết nụ nguyên trinh
Nửa khuya lấp lánh vạn nghìn ái ân
Mời sao nhập tiệc cõi trần
Thành duyên nợ để một lần nhớ quên
Gối tay anh mớ tóc huyền
Ngậm hương bồ kết, ước nguyền bến trong
Yêu em từ lúc rạng đông
Từ Sao Hôm mọc mênh mông giữa trời
Đợi Sao Mai sớm tình ơi
Đôi ta trọn vẹn đầy vơi đêm ngày
Uống tình say giữa vòng tay
Quên trời, quên đất, chốn này thênh thang
Khép khung cửa hẹp trần gian
Đôi ta êm ấm, muộn màng không anh?

Wednesday, January 4, 2012

BÀI THƠ CÀN KHÔN

Thơ: Như Thương
Minh họa: A.C.La Nguyễn Thế Vĩnh