Tạ ơn biển cả mênh mông
Tạ ơn con nước ngọt dòng phù sa
Tạ ơn bóng ngả chiều tà
Tạ ơn hoa cỏ mượt mà nắng xuân
Tạ ơn phượng thắm ngập sân
Tạ ơn lá đổ gieo vần thu sang
Tạ ơn đông đến muộn màng
Tạ ơn nỗi nhớ dịu dàng vô ngôn
Tạ ơn nghiêm cấm ngọ môn
"Trăng Hoàng Cung" của hoàng hôn thuở nào (*)
Tạ ơn ngôn ngữ rạt rào
Để câu lục bát chìm vào thẳm sâu
Vẫn như là buổi ban đầu
Trái tim khao khát nhiệm mầu ái ân
Tạ ơn tình đã thật gần
Tạ ơn Anh đã một lần yêu Em
Tạ ơn Em đã một đời yêu Anh
(*) "Trăng Hoàng Cung": tựa đề một truyện tình của nhà thơ, nhà văn Phùng Quán
Tuesday, November 29, 2011
VỠ NGHÌN ĐAM MÊ
Kiếp nào em nhớ không ra
Dường như đã gặp... ngỡ là rất quen
Để khuya trăng bóng cài then
Gối chăn bất chợt mon men mở lòng
Ngủ đi em giấc mơ nồng
Trăm nghìn thế kỷ hóa vòng nhân duyên
Ngắm em môi mắt rất hiền
Vút lên cung điệu qua triền mộng xinh
Trái tim ấm một cuộc tình
Em như chén ngọc vỡ nghìn đam mê
Gót chân quen lối đi về
Nhả tơ hạnh phúc lời thề trăm năm
Sợi mong manh phủ kén tằm
Như vòng tay của đêm nằm kề nhau
Tìm trong nhật nguyệt lắng sâu
Cổ thư tình vẫn một màu sắt son
Dẫu trần gian đã khuyết tròn
Chúng mình tay nắm... vẫn còn như xưa
Sunday, November 20, 2011
TÌNH BỎ BÙA TÌNH
Hỏi tình, ai bỏ bùa ai
Để hương đọng lại ngang vai lững lờ
Cánh chuồn ngớ ngẩn làm thơ
Cỏ hoa ngồi ngắm giấc mơ thiên đàng
Xôn xao bóng nắng thu vàng
Chớm đông tình chợt ngỡ ngàng mắt môi
Không, em là cả xuân trôi
Đưa chân nắng hạ bồi hồi phượng rơi
Tương tư em một nụ cười
Hồn anh đã lỡ làm rơi tim khờ
Áo em trong cõi sương mờ
Một hàng cúc áo giữa bờ đam mê
Có câu lục bát theo về
Làm nhân chứng của lời thề ngày xưa
Yêu em biết mấy cho vừa
Cho anh hôn vạt áo chưa dấu bùa
Để anh nói với gió lùa
Tim anh mở cửa bốn mùa yêu em
Sunday, November 13, 2011
MÙA ĐÔNG BỎ BÙA
Mai em còn vạt tóc xiêu
Đường ngôi rẽ lối muối tiêu tháng ngày
Má hồng trang điểm loay hoay
Tìm đâu nhan sắc bóng mây thuở nào
Sợi thơm bồ kết ngọt ngào
Đã bay theo cõi trăng sao đa tình
Sớm mai giữa ánh bình minh
Vớt lên ủ lại hương trinh nhụy vàng
Gọi tên em ngõ thiên đàng
Tôn thờ... ta đã để tràng hạt rơi
Chợt nghe trăng vỡ tiếng cười
Sao khuya rụng xuống không lời trối trăn
Một vòng nhật nguyệt ăn năn
Muộn rồi, như thể tảng băng trong hồn
Tiếc chi tóc biếc đa ngôn
Phai sương điểm trắng, môi hôn bốn mùa
Khép thôi vạt áo gió lùa
Để đêm Đông lạnh bỏ bùa ái ân
Đường ngôi rẽ lối muối tiêu tháng ngày
Má hồng trang điểm loay hoay
Tìm đâu nhan sắc bóng mây thuở nào
Sợi thơm bồ kết ngọt ngào
Đã bay theo cõi trăng sao đa tình
Sớm mai giữa ánh bình minh
Vớt lên ủ lại hương trinh nhụy vàng
Gọi tên em ngõ thiên đàng
Tôn thờ... ta đã để tràng hạt rơi
Chợt nghe trăng vỡ tiếng cười
Sao khuya rụng xuống không lời trối trăn
Một vòng nhật nguyệt ăn năn
Muộn rồi, như thể tảng băng trong hồn
Tiếc chi tóc biếc đa ngôn
Phai sương điểm trắng, môi hôn bốn mùa
Khép thôi vạt áo gió lùa
Để đêm Đông lạnh bỏ bùa ái ân
Wednesday, November 2, 2011
Subscribe to:
Posts (Atom)