Người viết NHƯ THƯƠNG - Minh họa HIỀN_PHẠM
Monday, September 26, 2011
Friday, September 16, 2011
ƯỚM TÌNH
Ướm chân, ướm thử giày tình
Trăng tàn, khuya tận chúng mình yêu nhau
Cánh môi mềm giọt hồng đào
Trái tim bẽn lẽn pha màu tình say
Chữ tình tròn cả vòng tay
Ấm theo hạnh phúc tháng ngày mộng mơ
Áo xiêm sao quá tình cờ
Đêm như khép lại, giả vờ ngó lơ
Duyên hồng như một câu thơ
Buộc đôi chân lại vẩn vơ gieo vần
Trắc bằng giữa cõi phù vân
Hóa em rực rỡ ẩn thân mặt trời
Ta quỳ đón ánh trăng lơi
Nửa đêm rơi xuống ngực vời giấc hoa
Trầm thơm em của đêm qua
Si mê lòng tạ ngọc ngà em trao
Dường như tim hỏi vì sao
Trái tim lạc lối... đi vào thiên thai
Saturday, September 10, 2011
THẲM SÂU
Giờ này chưa ngủ sao em?
Dẫu chăn gối ấm, dẫu đêm khuya rồi
Ừ, thời gian lặng lẽ thôi
Thầm thì với nguyệt dòng trôi phận mình
Áo em khuy lả lơi tình
Câu thơ nghiêng ngả dặm nghìn bên nhau
Tóc mai lơ đễnh đổi màu
Thoáng sương điểm nhẹ chợt nhàu phấn son
Chút gì như thể trăng non
Giấu trong áo mỏng tưởng còn búp xuân
Chạm thân trinh nữ ngại ngần
Lỡ mai hương nhụy ngọc trân phai tàn
Thôi ta ngồi ngắm muộn màng
Chữ tình như nụ trăng vàng chiêm bao
Thẳm sâu của những ngọt ngào
Trăng tuôn ướt đẫm, đêm trao ân tình
Trái tim khe khẽ trộm nhìn
Vẫn là em thuở đa tình năm xưa
NHƯ THƯƠNG
Monday, September 5, 2011
CỔ THỤ TÌNH SI
Photo: QUYTD
Em về, em hãy về đi
Ngồi yên chốn ấy tình si một đời
Nắng nghiêng bóng mát ngỏ lời
Yêu em xanh biếc như thời lá non
Ta nghe phiến đá chẳng mòn
Lặng thinh chờ đợi ngày tròn tháng năm
Đợi em như đợi nguyệt rằm
Mong ngày nhộng kén dệt tằm vương tơ
Đợi em ngày của mộng mơ
Mặt trời rực rỡ câu thơ ươm vàng
Đợi em ta bỗng rộn ràng
Bướm ong ngơ ngẩn, ngỡ ngàng dáng hoa
Áo em quá đỗi thiết tha
Cài khuy khép mở - Ta và riêng em
Ngày theo cỏ lá lặng êm
Đêm như thánh hóa nở thêm nụ hồng
Ta về múc hết dòng sông
Tưới thân cổ thụ ngóng trông em về
Như Thương
(Viết tặng gốc cổ thụ bên dòng sông)
Sunday, September 4, 2011
Friday, September 2, 2011
TẤT TẢ ĐỜI MẸ
Qua cầu sông nước chợ chiều
Mẹ còng lưng với hắt hiu cuộc đời
Đôi vai dẫu có rã rời
Làm sao chậm bước nhịp lơi gánh gồng
Thuở xưa nhung gấm theo chồng
Một ngày rồi chợt phai hồng phấn son
Miếng quà, tấm bánh, đàn con
Gót chân mẹ đã chai mòn đường xa
Cầu tre lắt lẻo đi qua
Em quên nhan sắc mặn mà anh ơi
Tay em gân guốc cuối đời
Thương đôi quang gánh chẳng rời vai em
Đâu còn em của vai mềm
Đâu còn áo lụa nửa đêm với người
Dòng sông tất tả một đời
Hay là định mệnh không lời riêng em
Subscribe to:
Posts (Atom)