LÒNG
NGƯỜI HÉO ÚA
Thảm cỏ này đã bao lần
xanh mướt
Hoa dại nghiêng đón nắng
sớm xuân hồng
Nay vắng lặng bước chân
người sau trước
Cỏ rũ buồn, hoa đơn lẻ
mênh mông
Cỏ đã cháy và lòng người
héo úa
Phút giây Thiền, Ta tìm
ở nơi đâu
Trong tim con, con cầu xin
Phật,Chúa
Người đoái thương: Ôi
nhân họa giáng đầu!
Mây có bay mang vi khuẩn đi khuất
Cõi trần gian đầy hoa
bướm chốn này
Để hương hoa cùng hoan
ca hợp nhất
Theo gió ngàn về hội tụ
sum vầy
Đừng cách xa khi lòng
người tan vỡ
Xin gần nhau trong cơn
lốc kinh hoàng
Xin yêu thương như nụ hồng
chớm nở
Xin tình người chia sẻ
những tan hoang
Như
Thương
(22/3/2020 - Viết cho Pandemic
Wu-Han Coronavirus Disease 19)