THÁNG
BA, NGƯỜI KHÓC...
Người trăm xứ về theo
dòng loạn lạc
Ngỡ mặt trời mọc đằng
hướng trời Tây
Ngày chẳng nhớ và đêm
trầm giọng thác
Đất nở bom, cỏ chết lịm
ai hay…
.
Tháng Ba xưa, bụi đỏ hồn
lốc xóay
Người khóc người trên vạn
dặm đường xa
Em ngơ ngác thất hồn
nhìn phố cháy
Nhà em đâu... xa xa đó
nhạt nhòa
.
Hỡi con nắng sao không
về trường cũ
Làm ửng hồng môi chúm
chím thanh xuân
Lại về đây, rực lửa như
dã thú
Rát bỏng chân...em chạy
loạn chân trần
.
Mẹ quang gánh... gánh
con lòng trĩu nặng
Gia tài này chỉ còn lại
bấy nhiêu
Biết làm sao nuôi con
bàn tay trắng
Mẹ thương con bằng cả
trái tim yêu
.
Người lính trận nhoài
mình trong bom đạn
Súng ghìm tay, thề một
mất một còn
Quốc lộ này sáng rực
chiều chạng vạng
Hỏa châu xa soi rọi tấc
lòng son
Như
Thương
(Cuối tháng Ba, viết để
nhớ Bmt)
.