BÉ
THƠ CHẠY GIẶC
Em còn bé để biết ai là
giặc
Chỉ vội vàng tay bồng bế
em yêu
Thương em quá, nỗi kinh
hoàng trong mắt
Trận chiến nào ... em hồn
phách lạc xiêu
Tuổi thơ em phải là bước
chân sáo
Vui đến trường cùng thầy
bạn rong chơi
Là quà bánh, là em mùi
hương áo
Là ngây thơ bên cha mẹ suốt
đời
Nhà em đâu, ngõ mai vàng
hoa bướm
Và bạn em rộn rã tiếng
"Năm mười..."
Tuổi tay chuyền - tuổi
thơ em vừa chớm
Nét hồn nhiên giờ bỗng sụp
đất trời
Giờ giặc đến chẳng như giờ
vào lớp
Đất rung rinh, rồi ba mẹ
thẫn thờ
Ngày bỗng lạ với muôn
ngàn tia chớp
Đạn bom kia em chưa biết
bao giờ!
Ta cầu xin em bình an về
lại
Mái nhà xưa có ba mẹ chị
em
Mai em lớn, em sẽ nhìn
ngoái lại
Quê hương mình từng bom đạn
ngày đêm...
Như
Thương
.