XUÔI
NGƯỢC VỚI ANH
Em xuân xanh, em môi hồng
Mười lăm năm đã phiêu bồng
với Anh
Chẳng tim vàng, chẳng lều
tranh
Chỉ như hoa cỏ vây
quanh bốn bề
Trái tim, men của si mê
Tháng năm ngần ấy, đi về
có nhau
Em thôi trôi nổi niềm
đau
Bên anh xuôi ngược,
quên sầu năm xưa
Tóc em buông xõa sợi
thưa
Rằng em năm tháng nắng
mưa đã từng...
Cõi nhân gian đã ngập
ngừng
Nhánh đời em đã nửa chừng
xanh dâu
Tìm anh, tìm ở nơi đâu
Gọi em về tự chốn sâu
nghìn trùng
Như
Thương