KHÚC GIANG ĐẦU VIỆT NAM
Từ núi của cha chốn
mênh mông
Từ quê đất mẹ một tấm
lòng
Có giòng suối nhỏ lượn
quanh quẩn
Đã hóa Kỳ Cùng một
nhánh sông
Hai giòng trong đục bỏ
quê cha
Thất Khê từ đấy biệt
quan hà
Xót xa đôi ngả người
Nam Bắc
Lạng Sơn muôn nẻo dặm
đường xa
Người tù lặng lẽ ngắm
giòng sông
Se sắt con tim nghẹn
cõi lòng
Kỳ Cùng chảy ngược về xứ
lạ
Nắng tắt hoàng hôn vợ
ngóng chồng
Chiều thân tù ngục đứng
ngó mong
Trùng trùng điệp điệp
có buồn không
Đôi bờ sông của dòng ly
biệt
Có biết đục trong chẳng
chung dòng
Hồn thiêng sông núi của
ngàn năm
Có rưng rưng khóc lệ âm
thầm
Ngẩng mặt nhìn trời rừng
Việt Bắc
Đâu khúc giang đầu của
Việt Nam …
Như
Thương
Bài thơ được viết theo lời kể của một người lính VNCH bị bắt làm tù binh tại
Đường 9 Hạ Lào.
"...Là tù nhân khi chiến tranh triền miên kéo dài,
người ta dời trại tù dần lên phía Bắc sau 4 lần dời trại. Trại tù nằm ở ngã ba
sông Kỳ Cùng, phía Tây Bắc Thất Khê chừng 10 Km. Dòng sông Kỳ Cùng có hai dòng
nước đục (dòng chính) và dòng trong(dòng từ nhánh nhỏ trên núi cao). Chiều xuống, nhìn xa xa là núi rừng Việt Bắc, dòng sông hai
màu bên đục bên trong cùng chảy ngược về Bắc sang Trung quốc, dòng sông Kỳ Cùng
thật đẹp và...xót xa..."