MẶC
KHẢI ÁO HOA
Phải em từ đấy áo hoa
Từ đêm mặc khải mở ra
nhiệm mầu
Cửa thiên đàng chợt
ngân sâu
Gõ ba tiếng đã đêm thâu
xiêu lòng
Vỡ ra màu sắc ửng hồng
Của ngày ân ái ươm nong
kén vàng
Ta chờ - trải lụa đợi
nàng
Thơm như chăn gối mộng
tràn sắc hương
Mặt trời như thể vấn
vương
Theo tà áo lụa thập
phương chao lòng
Chút vàng xanh biếc hư
không
Họa nên tà áo mênh mông
gió lùa
Trong em là cả bốn mùa
Nắng mưa, hờn dỗi bỏ
bùa tim ta
Ước gì ta sẽ chẳng già
Như em muôn thuở lượt
là áo thơm
Như
Thương