HÔN MỘT DÒNG THƠ
Ta hôn Em, một dòng thơ
Nghiêng đời xuống chợt
thấy tơ nhả tằm
Dẫu trong bóng của nguyệt
rằm
Là vầng trăng khuyết về
thăm cô phòng
Câu thơ viết vội chưa
xong
Gieo vần bằng trắc cõi
lòng dửng dưng
Rồi đem thơ trả cho rừng
Trả cho biển rộng đã từng
đam mê
Cuốn trôi đi hết vụng về
Những đêm rưng rức ...
câu thề yêu nhau
Phải chi áo lụa bạc màu
Thì em đã chẳng qua cầu
thủy chung
Ngón tay đeo nhẫn ngại
ngùng
Một lần ngỏ ý ngàn
trùng biệt xa
Chỉ còn ở lại Em-Ta
Bao nhiêu con chữ viết
ra vẫn thừa
Thôi em cứ mãi như xưa
Hôn thơ dưới gối nghe
mưa hiên người
Như
Thương
(25-8-
2014)