Friday, July 6, 2012

NỬA BỜ HOÀNG HÔN


Mạch ngầm dòng suối trong em
Ta khơi thác đổ nửa đêm trăng tà
Ngược xuôi nâng phím đàn hoa
Em nghiêng tóc mượt, thiên hà rụng rơi
Nhấn cung tuyệt đỉnh vút trời
Khép cong mi diễm, áo ngời sao sa
Em trên cung bậc thăng hoa
Lạc bay vào cõi như là bến mê
Ngôn từ quên hết ngõ về
Hóa thành đá vỡ giữa bề hoang vu
Âm vang thoát khỏi ngục tù
Trăm năm nhốt kín thiên thu một đời
Giăng chi một sợi tơ trời
Ta theo mê lộ ngỏ lời yêu em
Em cười, tim đá cũng mềm
Huống chi ta đứng bên thềm ngu ngơ
Cầu hôn em một dòng thơ
Đôi Ta nhìn lại nửa bờ hoàng hôn