Tuesday, December 24, 2024
Sunday, December 15, 2024
VẠT NẮNG
Tranh: Những vạt nắng - Họa sĩ: Phùng Đạt
.
VẠT NẮNG
Em là vạt nắng đầu Đông
Chút se sắt lạnh giữa mênh mông trời
Hàng cây lá rụng cuối đời
Trăm năm tuổi ngọc hát lời vi vu
Quàng khăn Em nhé thiên thu
Có người đứng ngóng đợi… ngu ngơ tình
Đợi Em tóc xõa lung linh
Sợi nghiêng trong gió hóa nghìn mây bay
Hồn Ta ngơ ngác như say
Em là ma mị giữa quay cuồng tình
Để Ta say đắm một mình
Dõi theo bóng nắng ngắm nhìn riêng Em
Đừng Em, đừng bước đi thêm
Đứng hoài chỗ ấy … êm đềm trong Ta
Như Thương
(Đầu Đông, cuối năm 2024)
.
Sunday, December 1, 2024
BỤI TRẦN LUNG LINH
BỤI TRẦN LUNG LINH
Dìu nhau đến cuối cuộc đời
Đã qua giông bão một thời ngày xưa
Em giờ đi sớm về trưa
Vẫn là như thuở nắng mưa riêng mình
Thôi thì … hạnh phúc lung linh
Trời bày ra đấy… chữ Tình của Em
Lắng lòng tìm giữa sao đêm
Vì sao mệnh số chênh vênh thế này
Ừ thì cũng một vòng tay
Cũng Yêu Thương đấy …vòng xoay bụi trần
Sát na giây phút xa gần
Tình ơi… vội vã bước chân kẻo tàn
Tàn hương sắc nhuỵ hoa vàng
Tóc phai, môi nhạt son nàng thanh xuân
Như Thương
.
Tuesday, October 22, 2024
ĐÃ SI MÊ TÌNH...
ĐÃ SI MÊ TÌNH...
Mai ta khép mắt: Vô Thường
Còn đâu nhìn lại quãng đường ta đi
Em Xưa... tóc xõa nhu mì
Vụng về những phút đã si mê tình
Ừ thì phút của lung linh
Mắt theo đuôi mắt đắm nhìn thẳm sâu
Quên đi ngày tháng tim đau
Để ôm hạnh phúc có nhau giữa đời
Cúi đầu trăm nỗi đầy vơi
Khúc sông lặn hụp chơi vơi cuối dòng
Vói tay...Thơ giữa bão giông
Trời nghiêng Đất lệch mênh mông kiếp người
Men nồng vui chén lả lơi
Ai hay lục bát vần rơi trắc bằng
Có gì đâu chuyện tròn trăng
Hay là nguyệt khuyết nốt thăng nốt trầm
Tháng Mười mưa nhỏ lâm râm
Em nay tóc rụng đếm thầm tuổi xuân
Như Thương
.
Friday, September 27, 2024
ĐÊM NGHE GIÓ HÚ BÃO
ĐÊM NGHE GIÓ HÚ BÃO
Mùa giông bão đêm nằm nghe gió hú
Ở ngoài kia bóng tối chợt bủa vây
Thèm…Nhắm mắt bình an trong giấc ngủ
Với mộng hiền và ấm áp vòng tay
Nghe gió hú nhớ đồi xưa … quá khứ
Chập chùng mây và xanh biếc lá non
Thoảng qua đi… ôi tháng năm lành dữ
Tuổi thanh xuân - giờ mỏi gối chân chồn
Rừng ngày xưa- con đường mòn quen lối
Quen sắc hương loài hoa dại bốn mùa
Với nắng mưa, đất trời như mở hội
Ta và Em như một thuở “mê bùa”
Giờ đã già, mới hay lòng cũng vẫn …
Yêu rừng xanh và tiếng hú đại ngàn
Dẫu bên đời đã lắm phen cùng tận
Ta hãy còn ngẩng mặt tiếng cười vang
Như Thương
(Trong cơn bão Helene vào cuối Tháng 9, 2024)
.
Sunday, September 1, 2024
NGÀY MẤT NÚI SÔNG
NGÀY MẤT NÚI SÔNG
Mang gươm kiếm vào rừng sâu nuôi hận
Anh không về sau ngày mất núi sông
Xưa - đời trai bên chiến hào chiến trận
Phút xuất quân: Mộng hồ thỉ tang bồng
Trong sâu thẳm rừng đại ngàn nhỏ lệ
Nghe âm thầm suối róc rách tiếc thương
Nơi hoang vu nén hương nào tạ lễ
Ôi oan khiên "tù cải tạo" dặm đường
Bao tháng năm ngày băng rừng lội suối
Đêm đội mưa nghe tiếng đạn quân thù
Sao hôm nay thân nằm co quắp gối
Giặc bắn anh ... lưu lại khúc xương tù
Mùa mưa đến xói mòn lòng đất lạnh
Những bộ xương người ra Bắc tù đày
Phơi lộ ra ở chốn này hiu quạnh
Hồn về Nam tìm hơi ấm sum vầy …
Như Thương
* Ngày mất núi sông: Chữ của nhà thơ Nguyễn Đệ Phương Thảo
.