Monday, April 29, 2019

RIÊNG NỖI NGẬM NGÙI




RIÊNG NỖI NGẬM NGÙI


Hỡi đồng đội hãy cùng về dưới trướng
Hiệu lệnh cờ ... như một thuở xung phong
Tiếng "Mày,Tao, Đại bàng, Đơn vị trưởng...
Xong trận này, em về phép lông bông..."

Mày về phố, nhưng vòng hoa chiến thắng
Là vòng hoa trên hòm gỗ nghẹn ngào
Để lại Tao đứng trên đồi hoang vắng
Giữa đêm chùng, Mày là một vì sao ..

Người lính già trong lặng thinh chào kính
Quốc hận này sẽ chẳng bao giờ nguôi
Nhìn màu cờ nhớ ngày nào thượng đỉnh
Đồi vinh quang...giờ riêng nỗi ngậm ngùi

Vận non nước đã một ngày nghiêng ngả
Cho mệnh người trận mạc đã mạng vong
Ai tử sĩ, ai sống còn xứ lạ
Máu anh hùng nhuộm cờ: Tế non sông

Như Thương

Lời tác giả: Bài thơ viết kính tặng một người lính trong buổi Lễ Tưởng niệm Quốc hận 30/4 tại tiểu bang Georgia. Sau buổi lễ Tưởng niệm, người lính ấy ở lại sau cùng và bất ngờ được ghi hình lại trong khoảnh khắc chào kính.



Wednesday, April 24, 2019

BIẾN KHÚC ÁO TRẬN

.


Bên ly rượu, khói nhang. Mày có ấm?
Gởi cho Mày trong lòng đất âm u
Chỗ Tao ngồi vẫn còn màu đất thẫm
Dấu máu Mày... đi về chốn thiên thu

Lệnh buông súng! Tao với Mày vẫn bắn...
Cho dân mình còn được sống ngày mai
Cho em thơ đến trường vui với nắng
Cho người yêu môi huyễn hoặc lòng ai

Không buông súng bởi vì mình là lính!
Không đầu hàng, Tướng cầm súng hủy thân
Màu Cờ Vàng vẫn hiên ngang trên đỉnh
Chuyện mất còn, sống chết chỉ phù vân …

Đây biến khúc của giày Saut, áo trận
Viên đạn thù xóa sổ tuổi thanh xuân
Tao gói xác. Poncho buồn, khóc ngất
Bờ đất này: Mày Vị Quốc Vong Thân

Như Thương

.

Friday, April 19, 2019

KHÓI THÁNG TƯ




KHÓI THÁNG TƯ

Ngày quê hương ngập chìm trong bóng tối
Đất bằng xưa đâu biết sẽ long trời
Đêm dài quá... ước gì đêm qua vội
Để đừng nghe bom đạn rú bên đồi
Dẫu là đá cũng vỡ thành triệu mảnh
Huống chi người là thịt với xương da
Cây gục ngã còn chi là trăm nhánh
Ôi đêm này sao chẳng giống đêm qua …
Người sống đấy, ai biết mình còn sống
Còn nhịp tim, còn bật dậy chạy vòng
Tìm đường thoát khi cái đầu trống rỗng
Chẳng nghĩ suy, chỉ biết đất mênh mông
Chưa kịp cháy, nhà đã thành tro bụi
Nỗi kinh hoàng chết điếng cả tiếng la
Người chết đi sẽ hóa thành thân củi
Ven bìa rừng: Khói. Mùi khét thây ma
Đêm và khói, không ngàn sao lấp lánh
Chẳng vầng trăng rọi chút nẻo sinh tồn
Nền đất ẩm và sương khuya rơi lạnh
Bỗng hóa thành: Đất của huyệt mộ chôn

Như Thương
(Viết cho 44 năm mất nước 1975-2019)


Friday, April 12, 2019

LỆNH XUẤT QUÂN

.



Từ thuở mang gươm đi dựng nước, Ông Cha ta đã ra đi để dựng cờ, giữ nước, đoàn quân đã hàng hàng lớp lớp tiến bước, chiến đấu để bảo vệ quê hương, giống nòi và sự trường tồn của dân tộc trước hiểm họa xâm lăng của giặc Tàu.

Tiếng vọng "Sơn Hà nguy biến" từ quê mẹ nghìn trùng lại một lần nữa đang trở về với dân tộc khi màu cờ thiêng Tổ quốc đã theo đoàn con tị nạn, tạm lánh nơi xứ người. Đâu "Hội nghị Diên Hồng" thuở xưa, đâu những đoàn trai hùng gác bút nghiên lên đường chiến đấu cho lá cờ vàng ba sọc đỏ thiêng liêng của quê hương Việt Nam yêu dấu?

Vâng, "Mẹ Việt Nam ơi, chúng con vẫn còn đây"! (Nhạc: Nguyễn Ánh 9 - Lời Hoàng Phong Linh) Với tất cả kỳ vọng của những tấm lòng đau đáu cho vận mệnh đất nước đang nghiêng ngửa, trong số ấy có những vị Tướng lãnh đã từng một thời cùng vạn quân vào ra sinh tử trên trận mạc, Hậu duệ Việt Nam Cộng Hòa Hải ngoại chúng con xin được sẵn sàng trong thời điểm Sơn Hà Nguy Biến này.

Trang lịch sử Việt Nam chúng ta đã lắm phen nhuộm thắm máu đào của Anh Linh Tử Sĩ, nhưng trang sử xanh lẫm liệt ấy vẫn mãi hào hùng, ngẩng đầu hãnh diện với núi sông sơn hà và nay chúng con xin trình cáo với Tổ tiên rằng chúng con vẫn vững lòng bảo vệ giang sơn gấm vóc mà tiền nhân đã để lại.
Khi Hậu duệ Việt Nam Cộng Hòa Hải ngoại chúng con nhận Cờ Thiêng trao tay từ các vị Tướng lãnh - là nhận trọng trách trên vai để tiếp nối con đường Cha Anh. Nhận cờ là nhận trách nhiệm dựng cờ, chỉ vì chúng con là con cháu của những người lính đã từng chiến đấu năm xưa. Cha truyền con nối nên chúng con tiếp bước ra đi... Chúng con đã tìm đến nhau từ phút giây nhận cờ ấy dẫu Anh Chị Em Hậu duệ Hải ngoại mỗi người ở mỗi hướng khác nhau trên vạn nẻo đường, nhưng đã hội tụ về đây đợi "Lệnh xuất quân". Chúng con là đoàn quân ra đi trong sự ngóng đợi tin chiến thắng và thề không chiến bại - dẫu sẽ phải gian nan, cực khổ hay thậm chí vấp ngã, bởi vì chúng con sẽ theo gương kiêu hùng của Cha Anh đã từng tiến chiếm mục tiêu trên đỉnh đồi:  Bằng lòng đem máu đào tô điểm cho màu cờ Tổ quốc tung bay. Bằng mọi giá để dựng cờ!

Lá Cờ Thiêng mà chúng con đã nhận là Cờ Lệnh, là vị Tướng Quân thống lĩnh chúng con. Dưới bóng Cờ Thiêng, chúng con nhìn thấy ánh hào quang của trang sử dân tộc Việt Nam nhân bản, tự do, nhân quyền và chúng con lên đường để chiến đấu cho lý tưởng ấy.

Từ thời điểm nhận Cờ Thiêng vào tháng 3 năm 2018, chúng con đã thu xếp và lên đường đến điểm hẹn cho Tiền Đại Hội và Đại Hội. Ly trà đã lắng đọng, Tiền Đại Hội và Đại Hội của Hậu duệ Việt Nam Cộng Hòa Hải ngoại đã qua đi. Điều gì còn đọng lại và vang vọng trong tâm tưởng người đến tham dự và người tổ chức?

Điểm nhấn trong hai chương trình theo thiển ý của người viết bài này là tất cả ACE Hậu duệ VNCH đều đặt hết tâm trí và khả năng để hoàn thành nhiệm vụ được giao phó. Mỗi người là một giọt nước và cùng chảy trong một dòng sông (Ý tưởng của một vị Thiền Sư).

Chương trình Tiền Đại Hội với lời tâm tình, nhắn nhủ và chia sẻ của Khoa học gia Dương Nguyệt Ánh thật quý báu đối với Anh Chị Em Hậu duệ Việt Nam Cộng Hòa Hải ngoại. Các bậc tiền bối mở rộng tấm lòng, chăm sóc và hướng dẫn thế hệ đi sau. Từng câu nói của chị sẽ là cẩm nang cho Anh Chị Em Hậu duệ Việt Nam Cộng Hòa Hải ngoại hành động trên con đường tranh đấu cho Việt Nam Tự do, thoát khỏi gông cùm Cộng sản. Những gói ghém thân tình dành cho thế hệ trẻ của Hậu Duệ Việt Nam Cộng Hòa Hải ngoại từ Cha Minh Vũ qua lời tâm tình cùng món quà nhỏ gởi tặng tất cả những người hiện diện trong khán phòng của Tiền Đại Hội "Pin hình hai lá cờ Việt Mỹ" đã là niềm xúc động vô biên cho mọi người. Tiếng hát cung đàn của nữ ca nhạc sĩ đấu tranh Nguyệt Ánh vẫn hùng hồn như mấy mươi năm về trước. Sự miệt mài , kiên nhẫn và vững lòng trên con đường đấu tranh cho chính nghĩa mà chị đã và đang đi là một tấm gương sáng cho thế hệ Hậu Duệ Việt Nam Cộng Hòa chúng em noi theo. Những trang sử Việt của Sử gia Phạm Trần Anh lại thêm một lần nữa nhắc nhở cội nguồn cần lưu truyền và gìn giữ cho ACE Hậu duệ Việt Nam Cộng Hòa Hải ngoại tỏ tường. Linh mục Phero Nguyễn văn Khải dẫu đến muộn vì thời tiết đã làm những chuyến bay bị đình trệ, nhưng Người vẫn đến với chúng con.

Bất chợt dưới khán đài có hình ảnh của những Người Lính Năm Xưa (xin được viết hoa) đã lấy tay quệt nước mắt … những giọt nước mắt ấy ắt hẳn đã cố nén lại trong tâm khảm lâu lắm rồi, nay rưng rưng khi nhìn thấy chúng con đứng "Cúi Đầu" Tri Ân tất cả những Người Lính đã chiến đấu cho chúng con và vì chúng con - có khi đã mạng vong nơi chiến trường. Chúng con cũng đã nhìn thấy hình ảnh những Người Lính ấy đứng dậy trong khán phòng như thể là “Duyệt hàng quân Hậu Duệ Việt Nam Cộng Hòa Hải ngoại”. Chúng con tin tưởng rằng những giọt nước mắt ấy sẽ lại trùng phùng trong ngày Phục Quang dưới màu Cờ Thiêng nền vàng ba sọc đỏ của Tổ quốc Việt Nam.

Biết bao tấm lòng của những người đã đến được (và cả những người phương xa bên kia bờ đại dương đã không đến được) trong hai chương trình Tiền Đại Hội và Đại Hội chính thức đã mở rộng vòng tay chào đón "Hậu duệ Việt Nam Cộng Hòa Hải ngoại”. Tất cả như muốn trao trái tim nhiệt huyết của riêng mình tặng cho từng Anh Chị Em Hậu duệ Việt Nam Cộng Hòa chúng con/chúng em. Có những Bác mà tuổi tác đã trên thất tuần tự lái xe từ những tiểu bang khác đến trong thời tiết bất chợt mưa gió bão bùng vào hôm Đại hội.

Chúng con xin cúi đầu Tâm Lĩnh lời giáo huấn của các Bậc Cha Anh trao truyền lại kinh nghiệm chiến trường - dẫu chiến trường năm xưa là súng đạn và chiến trường hôm nay là một chiến trường đa dạng hơn. Vũ khí của chúng con hôm nay là Tâm Huyết và Tiến Bước trong Đoàn Kết. Và chúng con cũng xin được cúi đầu Tri Ân những Bậc Cha Anh đã hy sinh tuổi thanh xuân hay mạng sống của chính mình để đi trọn con đường " Tổ Quốc - Danh Dự - Trách Nhiệm" như lời thề của ngày bước chân vào quân ngũ.

Chúng con cũng xin tạ tội quý Bác, quý Chú, quý Anh Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa vẫn còn đang sống trong vòng tay giặc Cộng, dẫu đã "đổi đời", nhưng các vị ấy đã không thay đổi thẻ Căn cước Quân Nhân kiêu hùng của mình.  Chúng con không đỡ đần được nỗi thương đau của tất cả các Bác, Chú, Anh trong bao năm trường gian nan khi phải sống chung với những kẻ hành hạ tinh thần và thể xác mọi người không nương tay và vô nhân đạo.

Xin Hồn Thiêng Dân Tộc, các Anh Linh Tử Sĩ cùng tất cả những con dân Việt canh cánh bên lòng nỗi đau dân tộc triền miên trong chiến tranh và lo âu cho sự tồn vong của đất nước, hộ trì chúng con để chúng con được dâng hiến chút tài hèn sức mọn cho đất nước.

Chúng con cầu xin Mẹ Việt Nam ban phước lành cho sức khỏe tất cả các Bác, các Chú, các Anh Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa trong và ngoài nước, cũng như tất cả những người Lính Việt Nam Cộng Hòa còn lưu lạc khắp bốn phương trời, để tất cả những thế hệ già trẻ cùng hội tụ và về lại chiến trường xưa tế cáo Trời Đất cùng các Anh Linh Tử Sĩ đã Vị Quốc Vong Thân.

Chúng con nguyện cố gắng hết sức mình để không làm hổ danh: Con cháu của những Người Lính Việt Nam Cộng Hòa năm xưa. Trang Quân sử của Việt Nam Cộng Hòa sẽ không bao giờ khép lại, mà kể từ hôm nay, trang sử ấy sẽ được viết tiếp bởi Hậu duệ Việt Nam Cộng Hòa Hải ngoại chúng con.

Như Thương
(Viết xong ngày 12 tháng 4 năm 2019)