Tuesday, June 27, 2017

THẤM ĐẪM MỘT DÒNG SÔNG

.


THẤM ĐẪM MỘT DÒNG SÔNG

Hát đi tiếng hát dòng sông
Chở phù sa đỏ, chở dòng ca dao
Chở bầu sữa mẹ ngọt ngào
Ầu ơ con nước nghiêng chao đoạn đành
Nghe buồn mắt lệ vòng quanh
Nước son Tháng Sáu riêng dành cho con
Nhánh sông nghẹn lúc trăng tròn
Đến khi trăng khuyết chẳng còn mênh mông
Mặn lòng thấm đẫm khúc sông
Phù sa biền biệt trĩu lòng quê hương
Vỗ về sông nước dặm trường
Đầy vơi chẳng tiếc chỉ thương lở bồi
Đợi phù sa... sẽ về thôi
Nhớ màu son đỏ trôi xuôi dạt dào
Lục bình tím có nghẹn ngào
Có bồi hồi dạ, phương nào ngóng trông

Như Thương



Monday, June 19, 2017

MỘ NGƯỜI NAM-BẮC



MỘ NGƯỜI NAM-BẮC

Em - vợ lính và cũng là mẹ lính
Mùi áo chồng và cả mùi áo con
Mùi chinh chiến, mùi duyên tình Trời định
Để một đời: Em hai chữ sắt son
Khi anh sống, áo treillis bùn đất
Lúc dựng cờ, áo thẫm máu, đất nâu
Con bé dại hỏi mẹ câu... ba mất
Nghĩa là gì … người thức trắng đêm thâu
Ngày khôn lớn, Mẹ vẫy tay con trẻ
Bước quân hành theo nối tiếp Cha Anh
Lòng quả phụ khấn thầm câu lòng Mẹ
Ơn Trời cao xin ban phúc ơn lành
Mười năm sau Mẹ lên rừng phương Bắc
Thăm con giờ "tù cải tạo" khổ sai
Khấn hồn thiêng mà rưng rưng nước mắt
Phù hộ con, anh trong tấm thẻ bài...
Chữ quả phụ chỉ riêng anh hiểu được
Chữ mất con, em xa xót trong lòng
Trắng khăn tang một lần em đã bước...
Xuống mộ sâu rồi chia cách vợ chồng
Anh và con - cả cuộc đời em đấy
Bao tháng năm hai di ảnh bên em
Hồn ai đó vấn vương ngàn lau sậy
Mộ hai người Nam - Bắc lạnh sương đêm

Như Thương


Sunday, June 11, 2017

ĐẤT CHƯA LỖI THỀ

.


ĐẤT CHƯA LỖI THỀ

Sông trôi … sông nở lục bình
Đất sinh ra nấm quê mình em ơi
Cũng mưa, cũng nắng từ trời
Mà sao rưng rức một đời nhớ thương
Nấm ơi sao lại vấn vương
Lòng ta quay quắt dặm đường xa quê
Ra đi... biết có trở về
Chỉ còn thương nhớ câu thề mang theo 
Trong ta hồn đất quê nghèo
Ngóng về chốn cũ nhìn bèo giạt trôi
Mùa này gió chướng về rồi?
Vườn sau vẫn ấm, lú chồi hẹn xưa
Nắng ơi hừng sáng dứt mưa
Nứt tai nấm nhỏ, đất chưa lỗi thề
Tháng 5, tháng 6 ta về
Thăm gò nấm mối bốn bề nở hoa
Xoay vần ngày tháng nhạt nhòa
Tuổi ta rồi sẽ phai tà thiên thanh
Trời mưa nhỏ giọt mái tranh
Ngọt ngào quê mẹ thôi đành... ly hương

Như Thương








SAO EM LỖI HẸN

Đất chưa lỗi hẹn cùng em
Mà em đã nỡ lòng quên ước thề
Lục bình tím nhánh sông quê
Vời trông bóng dáng tình mê thuở nào
Thuyền đi bến cũ hư hao
Chờ em mòn mỏi xanh xao ngọn nguồn
Bốn mươi năm lẻ tình buồn
Tháng năm, tháng sáu mưa tuôn não nề!...
Nào em có thấy đường về
Không quay trở lại - câu thề trôi sông
Tình xưa, ... nay mối tình không
Con sông nước vẫn xuôi dòng lênh đênh
Lục bình tím ngắt buồn tênh
Đất chưa lỗi hẹn mông mênh đợi chờ
Em xa, bến vắng hững hờ
Quê-nghèo-tình-nhớ... vẫn mơ tương phùng!...

Thơ Phạm Thị Minh-Hưng
(Cảm tác “Đất Chưa Lỗi Thề”- Như Thương)


***