TRÁI
TIM ĐÂU BIẾT
Em đâu chẳng phải lỡ
yêu
Lỡ thương, lỡ nhớ để
chiều lòng anh
Chỉ vì vương chút mong
manh
Chút hương rừng quế non
xanh trên ngàn
Thì thôi tình hãy dịu
dàng
Để nghe như thể thu
vàng lá rơi
Để mai tiếng gọi lưng
trời
Tình ơi nhan sắc một đời
cũng phai
Bước đi đâu đó... nguôi
ngoai
Chắc gì lặng lẽ níu
hoài phố xưa
Lòng như còn nợ nắng
mưa
Những ngày tháng cũ dạ
thưa ngọt ngào
Mặt trời dấu hết hư hao
Để em còn mãi những xao
xuyến thầm
Biết đâu mai mốt dương
âm
Sẽ xa biền biệt nguyệt
cầm tơ ngân
Trái tim đâu biết xa gần
Dẫu sao ta cũng một lần
biết nhau
Như
Thương