Friday, September 26, 2014

TRÁI TIM ĐÂU BIẾT


 



TRÁI TIM ĐÂU BIẾT

Em đâu chẳng phải lỡ yêu
Lỡ thương, lỡ nhớ để chiều lòng anh
Chỉ vì vương chút mong manh
Chút hương rừng quế non xanh trên ngàn
Thì thôi tình hãy dịu dàng
Để nghe như thể thu vàng lá rơi
Để mai tiếng gọi lưng trời
Tình ơi nhan sắc một đời cũng phai
Bước đi đâu đó... nguôi ngoai
Chắc gì lặng lẽ níu hoài phố xưa
Lòng như còn nợ nắng mưa
Những ngày tháng cũ dạ thưa ngọt ngào
Mặt trời dấu hết hư hao
Để em còn mãi những xao xuyến thầm
Biết đâu mai mốt dương âm
Sẽ xa biền biệt nguyệt cầm tơ ngân
Trái tim đâu biết xa gần
Dẫu sao ta cũng một lần biết nhau

Như Thương



Saturday, September 20, 2014

BÙI PHƯƠNG, MỘT KHÚC TRẦN GIAN









TIỂU SỬ ANH BÙI PHƯƠNG (1953-2014)

TBP: BÙI PHƯƠNG sinh năm 1953 tại Ninh Bình, pháp danh Quảng Đạt

Số quân: 73/104070. Cấp Bậc: Binh Nhì
Đơn vị: Tiểu Đoàn 1, Trung đoàn 52, Sư đoàn 18 Bộ Binh/QLVNCH - KBC 4110
Họ tên Tiểu đoàn trưởng: Thiếu tá Cam Phú
Họ tên Trung đoàn trưởng: Trung tá Ngô Kỳ Dũng
Họ tên Sư đoàn trưởng: Thiếu tướng Lê Minh Đảo

Bị thương tại chiến trường Bến Cát, Bình Dương vào ngày 01- 06 - 1974 

tại tọa độ XT 728304.
Thương tật: Liệt hai chân, co rút hai tay, vết thương bụng ruột nối hai khúc.
Địa chỉ cư ngụ: 50 đường Hiệp Nhất, Phường 4, Quận Tân Bình, TP.HCM (Sài Gòn)


Tạ thế lúc 17g 30 ngày 19 tháng 9 năm 2014, hưởng thọ 61 tuổi


***



BÙI PHƯƠNG, MỘT KHÚC TRẦN GIAN

Thanh xuân độ tuổi đôi mươi
Anh là lính trận giữa thời đao binh
Sư Đoàn 18 Bộ Binh
Bình Dương Bến Cát dặm nghìn năm xưa
Lằn tên mũi đạn đâu chừa
Thân anh. Mệnh nước nắng mưa u hoài
Nỏ Thần truyền thuyết trên vai
Rạng danh huy hiệu người trai anh hùng
Bao năm dâu biển kiếm cung
Bấy nhiêu trầm thống vẫy vùng người ơi
Giang san cùng tận đất trời
Trần gian một khúc nửa đời Bùi Phương
Đọa đày một kiếp vô thường
Liệt chân... xưa đã chiến trường xông pha
Còn đôi tay ngọc tay ngà
Anh đem tàn lực tâm hòa ước mơ
Nằm nghiêng theo nhạc, theo thơ
Anh đi để lại cung tơ cho đời
Trong anh một ánh mắt cười
Tấm lòng son sắt rạng ngời nước non
Một ngày thân xác mỏi mòn
Bạn bè thương tiếc ... anh còn nữa đâu …

Như Thương
(19-9-2014, Tiễn biệt anh Bùi Phương SĐ18BB/QLVNCH)

***

Saturday, September 6, 2014

THĂM EM TÓC LÃO





THĂM EM TÓC LÃO


Mai ta chống gậy thăm Em
Ngồi nhìn tóc lão chợt thèm thanh xuân
Thôi thì ta cứ ngồi gần
Xưa nay vẫn vậy, vẫn cần có nhau
Vẫn mơ một thuở trầu cau
Áo duyên con gái theo sau áo tình
Em-Ta từ đấy lặng nhìn
Trời còn phiêu bạt nên mình giạt trôi
Trái tim xuân thắm đâu rồi
Mà sao nỡ để Em ngồi nắng hanh
Bao năm tháng đã quẩn quanh
Đời Em quên hết mộng lành vườn xưa
Chắt chiu kỷ niệm dư thừa
Còn đâu hoa mướp đã vừa vàng hoe
Có gì đâu chút sắt se
Chỉ thương môi đỏ, áo the với người
Mặt trăng và cả mặt trời
Ngày đêm … Ta cả một đời tiếc Em

Như Thương