Sunday, April 27, 2014

VIẾT CHO NHỮNG NGÔI MỘ



Nghĩa trang Liệt sĩ thành phố
Source: Danlambao





Nghĩa trang Quân Đội Biên Hòa
Source: Danlambao





Source: Danlambao
 


 
VIẾT CHO NHỮNG NGÔI MỘ
 
 
Viết cho người lính miền Bắc
  
Mai này khai quật Trường Sơn
Tìm xương cốt đã uất hờn mạng vong
Tìm chân xích sắt buộc vòng
Đã hoen rỉ dấu của tròng sát nhân
Tìm trang nhật ký người thân
Vợ hiền, cha mẹ muôn phần luyến thương
Tìm thanh xuân tuổi yêu đương
Mất đi từ thuở rời trường bỏ thi
Tìm quê hương buổi ra đi
Bước chân đành đoạn thôi thì phân ly
Tử Nam lời ấy thề chi
Để người sinh Bắc còn gì. Tàn tro
Giết ai tay bút học trò
Mực chưa ráo mực đã hò xung phong
Trường Sơn biết có đau lòng
Vùi thây anh lại giữa giòng hờn căm
 
 ***
 
 
Viết cho người lính miền Nam
 
Buồn như hóa kiếp thành gươm hận
Sông núi đâu rồi hỡi núi sông
Cờ bay tung gió giờ lệ ngấn
Tiền nhân sử sách có còn không?
Làng xưa cháy rụi từ ngày ấy
Còn lại gì đâu dưới đất bằng
Biết bao xương thịt đều nát bấy
Nghe thảng thốt đời địa ngục chăng?
Bao nhiêu chữ nghĩa để mà đủ
Những nỗi đoạn trường của nước non
Của mồ xiêu lạc chưa yên ngủ
Của dân trăm họ đã sống còn
Dậy đi hồn Sử xưa oanh liệt
Để đấng hùng anh gánh sơn hà
Để non sông lại màu xanh biếc
Ta rủ em về mộng nở hoa
 
***
 
 
Viết cho những ngôi mộ...
  
Quên chuyện gươm đao của thuở nào
Chẳng còn Nam Bắc chỉ máu đào
Tao với Mầy ngồi đây mình nhậu
Lá rừng đổ xuống phủ trăng sao
 
 
 
 
Như Thương
Tháng 4-2014






Friday, April 18, 2014

THÁNG TƯ, TRANG SỬ KHÓC THẦM

 
 
 
Image: Internet 
 


 
THÁNG TƯ, TRANG SỬ KHÓC THẦM


 
Tháng Tư trang sử khóc thầm
Đâu người lẫm liệt, sao nằm rừng hoang
Ngày non nước gãy cung đàn
Khăn tang xé vội chít hàng cây xanh
Ngả nghiêng theo với mệnh thành
Đất trời vần vũ thôi đành vong thân
Giày sô, áo trận một lần
Theo xương máu để hoá thần hiển linh
Hồn người bất tử lặng nhìn
Đất thơm quê mẹ dặm nghìn giang sơn
Nghe trong cung bậc uất hờn
Thanh gươm tráng sĩ chưa sờn chuôi tay
Hồn thiêng sông núi trời mây
Tay nâng cờ thắm phủ thây anh hùng
Máu anh dẫu có cạn cùng
Xương anh dẫu nát, lòng chùng đất nâu
Gói poncho với nỗi sầu
Chỉ còn ngần ấy gửi màu phù sa
Tháng Tư, thác đổ rừng xa
Vọng về tiếng nấc, trăng tà lịm đau

 
Như Thương
(2014)


Monday, April 14, 2014

 
 


 

Cũng như: Hai ngả, hai ta
Một là hạnh ngộ, hai là tiền thân

Nicole Dương Như Nguyện tặng Như Thương
14/4/2014
 
 

 

 



 


Sunday, April 13, 2014

ĐÃ BA MƯƠI CHÍN NĂM...


 
 
 
ĐÃ BA MƯƠI CHÍN NĂM...

 

Đã ba mươi chín năm ư...
Tưởng chừng như thể chuyện từ hôm qua
Tưởng chừng sương phụ nhạt nhòa
Theo vành tang trắng vỡ òa nỗi đau
Tưởng chừng như Vọng phu sầu
Nghẹn lòng hóa đá, hóa mầu thủy chung
Tưởng chừng trong nỗi khốn cùng
Nước non binh biến, hãi hùng qua đi
Tưởng chừng chẳng có phân ly
Ngờ đâu lính trận... Ôm ghì mộ Anh
Tưởng chừng em mãi tóc xanh
Để mơ mộng giấc ngoan lành tuổi thơ
Tưởng chừng sóng biển vỗ bờ
Nào hay trôi xác em chờ Tự do
Tưởng chừng tù ngục đói no
Không còn ở giữa hỏa lò trần gian
Tưởng chừng sông núi giang san
Còn trong hành khúc rộn ràng quân ca
Tưởng chừng vọng tiếng sơn hà
Việt Nam yêu dấu -  Đời tha phương buồn

 
Như Thương
(Viết cho Tưởng Niệm Tháng 4, 2014)


Monday, April 7, 2014







TANG LÒNG



Trẻ thơ đầu trắng khăn tang
Nay con đầu bạc cưu mang tang lòng
Tháng Tư đền nợ núi sông
Cha đi. Mẹ ở lại vòng lao đao
Tàn cơn binh biến rồi sao
Nửa khuya lệ vẫn tuôn trào từng đêm
Con thơ, chân yếu tay mềm
Một ngày bươn chải, gắng thêm một ngày
Em như sương phụ lá lay
Khấn xin phù hộ, chắp tay lạy chồng
Xót xa nhớ thuở mặn nồng
Ráng nuôi con dại cầu mong vẹn tròn
Tim em đôi chữ sắt son
Nghẹn ngào con trẻ … Ba còn nữa đâu
Con chưa biết nói. Dạ sầu
Ai người dạy dỗ tiếng đầu gọi Ba
Cha con lính trận xa nhà
Hôn con lần cuối đêm qua... Sẽ về …


Như Thương




Friday, April 4, 2014






ÉN NHẠN LÌA ĐÔI

Em-Ta én nhạn lìa đôi
Một ngày chợt bỗng chia phôi cuối đời
Đớn đau vĩnh biệt lệ rơi
Phân ly thôi đã nghẹn lời phượng loan
Bên kia bờ bắc Hiếu Giang
Ra đi. Về lại muôn vàn tiếc thương
Trái tim Ta khóc đoạn trường
Đất trời để lại Vô Thường đan tâm
Cuồng quay hay dẫu âm thầm
Vẫn như rưng rức những âm vang sầu
Ta-Em tóc đã bạc màu
Tạ Ơn Em đã qua cầu trăm năm
Ngỡ như lời chúc nguyệt rằm
Tơ duyên chồng vợ xa xăm vẫn còn
Đâu rồi Em thuở vuông tròn
Lạy Ta một lạy sắt son cau trầu

Như Thương
(Viết cho Chị - ngày 7 tháng 3, 2014)

Wednesday, April 2, 2014










CUỒNG THƠ

Thiên hà vỡ vụn trong ta
Hay là thiên thạch, ta bà ngã nghiêng

Vẫn là em đấy dịu hiền
Mà ta như thể nàng tiên đọa đày
Xuống trần vui với cỏ cây
Với hoa, với bướm, với mây dặm đường
Ta-Em-Sỏi-Đá vấn vương
Ngắm vô thường của bụi sương gian trần
Ta-Em một thuở rất gần
Tạ lòng tri kỷ, có ngần ấy thôi
Phải em bụi đỏ, đá vôi
Từ nguồn cội của núi đồi thuở nao
Hay là mảnh vỡ trăng sao
Từ cung bậc của xôn xao dốc triền
Đừng phai son phấn môi viền
Cuồng thơ ta: Dẫu đã nghiêng bóng chiều

01/4/2014