Wednesday, February 26, 2014


 
 
NHỚ RẶNG ẦU Ơ ....
 

Cố hương ơi, cố quốc đâu
Mà nghe muôn dặm nỗi sầu vỡ đôi
Quê mình sông vẫn lở bồi
Quê người bến lạ khúc nôi nhớ nhà
Ơi đò vọng tiếng phù sa
Nghe rưng rưng giọt tưởng là quê xưa
Xứ này - xứ khác ... lạ chưa
Vẫn mây, vẫn nắng, vẫn mưa với đời
Triền sông sếu, vạc, cò ơi
Bông bần trắng rụng đất trời phân ly
Một ngày gồng gánh ra đi
Nao lòng bìm bịp thôi thì chiều buông
Trôi theo chín nhánh sông buồn
Người xa quê xứ ngọn nguồn tìm đâu
Bần ơi ví dẫu ví dầu
Bao năm rồi chợt mái đầu bạc phơ
Nhớ chi nước ngọt, mặn, lờ
Nhớ chi một rặng ầu ơ ... ơ bần



 

Sunday, February 23, 2014

 
 
 
BẦU NGỰC NÚI RỪNG

 
Ôm em bầu ngực núi rừng
Em như hạt gạo thơm lừng Bazan
Ngọt ngào hương vị Đam San
Của mây của gió của làng Yàng ơi
Mắt em sóng sánh rượu mời
Ché cần cong vút đất trời ngả nghiêng
Chút sương chút nắng bên triền
Suối  reo róc rách lời nguyền thủy chung
Góc rừng lửa ánh bập bùng
Chân trần đất đỏ đêm chùng đêm thâu
Khuya như huyền thoại thẳm sâu
Em ơi trăng thẹn … ngực mầu da nâu
Men rừng rượu ủ đã lâu
Núi cha suối mẹ một bầu sữa trinh
Lặng nghe hồn đá trở mình
Tiếng rừng chim hót. Thần linh ơi Yàng …





Saturday, February 22, 2014

 
 


HỒNG NHAN
 
Hồng nhan em đấy hồng nhan
Quên đi dăm chữ ngỡ ngàng đời em
Đòi chi một chút êm đềm
Vói tay hạnh phúc trăng thềm ngoài hiên
Say em, say rượu ngả nghiêng
Biết đâu đêm ấy áo viền lả lơi
Để quên ngôi rẽ một thời
Tóc mai ơi hỡi rối bời lòng em
Nghe như chữ nhớ lòng mềm
Thành cơn mộng đẹp ta thèm quắt quay
Níu trăng lại nhé đừng bay
Níu thơ em với cuồng say Hồ Trường
Áo em nhẹ tợ khói sương
Trần gian khoác vội thiên đường điểm tô
Phải chi ta khách giang hồ
Mời em chén rượu trầm trồ giai nhân
Ngắm em ừ nhỉ trong ngần
Nhớ gì giây phút một lần luyến lưu

***






Minh họa: "BẤT NGỜ"
Tranh sơn dầu A.C.La Nguyễn Thế Vĩnh
 

Monday, February 17, 2014


 
 
ĐỘC GIẢ VIẾT ....

 
Như một "kẻ ngoại đạo" rong chơi với chữ nghĩa, với thơ phú, xin tản mạn đôi điều như một góc nhìn khác khi đọc bài thơ "Chút Xíu" để tỏ lòng ngưỡng mộ của một độc giả thuộc loại "trái tim bên lề".

...Đọc qua thì đúng là thơ "tình dục" tác giả Như Thương đã đạt tới mức "thượng thừa".
Với:
 "...Cho anh ôm hết vòng quanh eo tròn ..."
  hay:
" Đâu hàng cúc áo tay luồn ..."

Tác phẩm tuyệt hảo Chút Xíu đã để lại cho ta nhiều ấn tượng nhưng thật nhẹ nhàng, chứ đâu cần phải tả chân như thi sĩ tiền bối Hồ Xuân Hương nổi tiếng về thể loại này chúng ta ai cũng biết. Tuy nhiên kết thúc bài thơ với 6 chữ  ngơ ngẩn nhớ hoài nụ son gợi cho ta một tầm nhìn khác. Tại sao ư? Chữ Ta nơi đây viết hoa thì không còn là nhân vật Adam nữa, mà chính là tác giả nhân ngày Lễ Tình Nhân soi lại chính mình, bao nhiêu hạnh phúc diễn tả ở trên với đời thường nào đâu được hưởng gì, bởi thế hai chữ "ngơ ngẩn" đã nói lên định mệnh oan nghiệt của Nàng Thơ muốn gửi đến chúng ta với bao luyến tiếc của một thời đã qua. Viết tới đây xin mượn ý tác phẩm "Đường đi không đến" của nhà văn Xuân Vũ, thay cho lời kết: Phải chăng đây chính là tâm sự của tác giả với một chấm than buồn "Đường đi không bao giờ đến!"


Đỗ Quế

Friday, February 14, 2014

 
 

Tạ ơn đời một nửa... Một nửa tạ ơn Anh...
(Mượn lời một nhà thơ)
 
***

 
TƠ TÌNH THÁNG HAI
 
 
Mai em tóc bạc rồi anh
Đâu còn như sợi xuân xanh với tình
Nắng vàng mưa bụi lặng thinh
Em qua năm tháng phai hình dáng xưa
Ước gì anh đợi giữa trưa
Đón em về quãng đường thưa chân người
Làm sao nói hết đầy vơi
Hoa tình đã muộn nửa đời mênh mông
Có còn chăng một cõi lòng
Như ngày xuân trẻ môi hồng ngọt thơm
Còn đâu hoa nở nụ đơm
Của em nhen lửa vàng rơm óng tình
Để ta xóa chữ "một mình"
Trong trang tự điển... “Hai mình” ấm êm
Cầm về một đóa tình em
Để lên ngôi báu nửa đêm yêu thầm
Tình si... thôi trái tim nhầm
Trong ta - Em khúc nguyệt cầm tương tư




Wednesday, February 12, 2014

                                                                         Photo: Thái Phiên
 
 
CHÚT XÍU
 
Cho anh chút xíu dễ thương
Trải trên vuông lụa thơm hương hôm nào
Bên kia bên nọ giậu rào
Cho anh chút xíu đường vào ngõ hoa
Vườn hồng mặc kệ người ta
Anh đi tìm đóa ngọc ngà riêng anh
Trái tim anh trổ nhánh cành
Cho anh ôm hết vòng quanh eo tròn
Lạ chưa, trời ạ... nét son
Điểm trên đồi ngực em còn hương trinh
Khoan khoan áo lụa xinh xinh
Đừng ghen tuông nhé dây tình thõng buông
Đâu hàng cúc áo tay luồn
Yêu em từ thuở ngọn nguồn kiếp xa
Adam và cả Eva
Ai người quyến rũ... thật thà cả hai
Để em rồi sẽ thoát hài
Còn Ta ngơ ngẩn nhớ hoài nụ son




 
 

Monday, February 10, 2014






NON KHUYẾT VẦNG TRĂNG


Giấu đi chút nắng vàng trong
Để dành quà tặng nhớ mong cho tình
Dấu màu tim tím lục bình
Trôi trên sông vắng ngóng nhìn em xa
Dấu hoa mai rụng hiên nhà
Tháng Giêng vàng rực tưởng là còn Xuân
Giấu đi mây của phù vân
Để ta còn mãi gót chân em hồng
Dấu từng ngày tháng mênh mông
Trong cơn mộng mị hỏi lòng biết chăng
Giấu đi non khuyết vầng trăng
Nửa khuya nghe tiếng tình năn nỉ tình
Giấu đi mắt nhớ riêng mình
Câu thơ áo lụa ẩn hình dáng em
Dấu ngàn xưa của êm đềm
Để ngàn sau mãi còn thèm nụ hôn
Dường như tiếng vọng càn khôn
Chỉ còn giai điệu của ngôn ngữ tình




Saturday, February 1, 2014




 

RƯNG RƯNG HỒN BIÊN TRẤN

Nơi anh ở chốn "trại tù cải tạo" !
Đếm từng ngày đợi ánh mặt trời lên
Ừ mình đấy, còn sống với tuổi tên
Nghe tiếng kẻng dậy khua vang lòng chảo

Rồi làm bạn với trời xanh cao vói
Với rừng già sâu thẳm lạnh căm căm
Với côn trùng trốn chui nhủi âm thầm
Kẻo mang họa chết trong tay "tù đói"!

Bên kia suối là cọng rau, ngọn cỏ
Biến chúng thành món mỹ vị cao lương
Thêm chút muối bồi bổ một nắm xương
Để chịu đựng ngón đòn thù "bên đó"

Chiếc lon gô nghe mằn mặn căm hờn
Sống hay Chết? Nhục vinh nào gột rửa
Bạn anh đấy chết buồn bên ánh lửa
Chết rét nằm co quắp nỗi cô đơn

Khuya thao thức rỗng bụng tìm chai lọ
Hạt cơm tù... đếm mãi! Vẫn chưa no
Ngủ sao được, ngồi nhìn nhau một xó
Nhìn rệp bầy ăn cỗ, chúng sẽ no

Nghe kiếm thép thuở xưa gầm uất hận
Tiếng sục sôi thề diệt lũ bạo tàn
Giữa rừng già thét vọng ... vỡ rừng hoang
Nghe vinh nhục rưng rưng hồn biên trấn

Như Thương

(Viết cho những người lính VNCH trong tù CS xưa

đợi ngày về từ cõi chết trong mỗi dịp Xuân về ...)